11/11/2010 07:59 GMT+7

Vụ trẻ nhà mở bị hành hạ: Đâu là sự thật?

Chưa thể nói vết thương do bạo hành
Chưa thể nói vết thương do bạo hành

TT - Liên quan đến vụ bốn em nhỏ bị hành hạ phải trốn chạy, Bí thư Tỉnh đoàn Đồng Nai Bùi Xuân Thống nói: “Các em bỏ nhà mở đi là một sự việc đáng tiếc. Đến giờ này chúng tôi vẫn chưa tiếp cận được bốn đứa trẻ đang ở Sài Gòn nên chưa thể khẳng định giáo viên có đánh đập các em hay không”.

E8IZl69T.jpgPhóng to

Em Diệp Tuấn Khoa với gương mặt bầm giập thâm tím và cánh tay gãy khi được đưa vào Trung tâm Hỗ trợ xã hội TP.HCM - Ảnh: Thuận Thắng

Ông Thống cũng cho rằng với tường rào cao hơn 2m, nếu đứa trẻ bị cô giáo đánh gãy tay liệu có thể leo qua được không. Còn việc té hay đánh để gây ra vết thương phải được làm rõ khi cơ quan chức năng giám định.

Trốn chạy

Ngày 10-11, chúng tôi đã tiếp cận được em Nguyễn Văn Quyết (14 tuổi), là một trong năm đứa trẻ đã leo rào, bỏ trốn khỏi nhà mở vào ngày 8-11 nhưng sau đó theo không kịp bốn em Nguyễn Văn Bé Hai (13 tuổi), Diệp Tuấn Khoa (6 tuổi), Diệp Hiếu Trung (4 tuổi), Lê Gia Huy (5 tuổi) lên TP.HCM nên đành “rớt” lại TP Biên Hòa và đi lang thang.

Khi biết các em Bé Hai, Tuấn Khoa, Hiếu Trung, Gia Huy được các cơ quan chức năng ở TP.HCM chăm sóc thì người ta mới phát hiện Quyết trốn ở một đám ruộng tại P.Bửu Long, TP Biên Hòa vào tối 9-11.

Có lúc tươi cười, lúc căng thẳng, Quyết kể: “Đêm chủ nhật đi ngủ, Bé Hai rủ con và ba đứa cùng phòng leo rào để trốn. Con nói bốn người đi trước, con lấy đồ đi sau. Khi vén màn, con thấy Bé Hai leo rào ra trường rồi tụi nó đỡ mông nhau để đưa qua cổng. Sau đó con cũng leo rào đi nhưng tìm không thấy bốn đứa và bị lạc rồi gặp mấy người cho cơm ăn”.

Theo Quyết, sau những giờ đi học ở lớp học tình thương trở về, các em lau nhà, nấu cơm và có lúc rửa ôtô cho chú Thanh (ông Lê An Thanh - chồng bà Lê Thị Thanh Lan, phó chủ nhiệm nhà mở) vì chú hay chở đi chơi. Khi hỏi mục đích trốn đi để làm gì, Quyết không nói rõ mà chỉ kể Bé Hai “nó nói nhiều đứa nghe” vì từng đánh vài đứa cùng phòng.

Khi chúng tôi hỏi cả năm em trong phòng từng bị cô Lê Thị Thanh Lan và chú Thanh đánh không, Quyết đáp: “Chú Thanh thì không, còn cô Lan có chửi, có đánh vào mông khi lau nhà không sạch”.

Đình chỉ công tác bà Lan

Đánh giá về hoạt động của nhà mở tỉnh Đồng Nai, giám đốc Sở Lao động - thương binh và xã hội tỉnh Đồng Nai Lê Thị Mỹ Phượng cho biết: công trình nhà mở bao năm nay là một nơi chăm lo thật sự cho các em có hoàn cảnh mồ côi, bị bỏ rơi... Nơi này chăm sóc không đến nỗi nào nhưng xảy ra sự việc này thì sở sẽ kiểm tra về cách thức tổ chức”.

Cùng ngày, Tỉnh đoàn Đồng Nai đã ra quyết định tạm thời đình chỉ công tác bà Lê Thị Thanh Lan một tháng trong khi chờ kết quả xác minh nguyên nhân vì sao năm đứa trẻ bỏ đi khỏi nhà mở.

Trong khi đó, giải trình với cơ quan chủ quản và Công an tỉnh Đồng Nai, bà Lê Thị Thanh Lan cho biết sáng sớm 8-11, khi vào phòng ngủ gọi trẻ chuẩn bị vệ sinh cá nhân thì không thấy ở trong phòng.

Tìm kiếm quanh nhà mở, bà thấy cổng không bị mở nhưng năm em... mất tích. Khi đó, bà Lan nhìn thấy trên cổng còn vướng một chiếc dép và một vài giọt máu tại cổng. “Có thể trẻ bị thương, chảy máu khi leo qua cổng rào” - bà Lan nói.

Bà Lan: “Tôi thật sự bị sốc...”

Nhưng vì sao trên thân thể của bốn em Nguyễn Văn Bé Hai, Diệp Tuấn Khoa, Diệp Hiếu Trung, Lê Gia Huy có quá nhiều vết thương?

Sáng 10-11, chúng tôi có mặt tại nhà mở tỉnh Đồng Nai (đóng tại P.Bửu Long, TP Biên Hòa). Khuôn viên ngôi nhà này được bao bọc bằng những hàng rào có cọc nhọn cao hơn 2m.

Tại phòng ngủ, năm chiếc giường của năm đứa trẻ bỏ đi được kê trong căn phòng ẩm thấp, bên cạnh là phòng vui chơi với các hình ảnh ngộ nghĩnh vốn có ở các trường mầm non.

Bà Thanh Lan nói: “Tôi thật sự bị sốc khi các em nói bị tôi và chồng đánh trọng thương. Thực tình tôi thương các em như con và còn đang nhờ người hướng dẫn làm thủ tục để xin cháu Lê Gia Huy làm con nuôi. Gia đình có đi du lịch, đi ăn uống đều chở theo năm em để các cháu vui chơi”.

Bà Lan cũng giải thích có những em đã có những vết sẹo trên thân thể trước khi vào nhà mở hoặc trong lúc đang ở nhà mở, các em đi học cũng xảy ra đánh nhau với bạn và “sưng đầu”. “Tôi không bao giờ dùng cây, dùng xích để đánh các em như vậy. Vì vậy tôi cũng muốn cơ quan điều tra làm sáng tỏ vụ việc này” - bà Lan tâm sự.

1qnmz4Pe.jpgPhóng to
Bốn em nhỏ bỏ trốn khỏi nhà mở Đồng Nai tại Trung tâm Hỗ trợ xã hội TP.HCM sau khi đã được chữa trị băng bó những vết thương - Ảnh: THUẬN THẮNG

Các em nói gì?

Trong khi đó trưa 10-11, tiếp xúc với chúng tôi tại Trung tâm Hỗ trợ xã hội TP.HCM, bốn bé Hiếu Trung, Gia Huy, Tấn Khoa, Bé Hai vẫn chưa hết hoàn hồn sau cuộc trốn chạy. Khuôn mặt và hai mắt bé Khoa bầm tím, sẹo tụ máu khô, toàn bộ ngực, bụng, chân, tay, lưng, mông bé chi chít sẹo lẫn vết bầm, cánh tay phải của bé bị gãy, đặc biệt khu vực bộ phận sinh dục của bé bầm tím phía dưới hai bìu.

Phải cố gắng lắm Khoa mới ngồi dậy được để ra khỏi gường rồi nói: “Con bỏ trốn vì bị cô Lan và chú Thanh đánh. Con bị chú Thanh lấy cây đánh vào mặt, vào tay, vào đầu... Tay con bị đau từ hôm ở nhà”.

Người bé Huy cũng chi chít sẹo, vết bầm và rách tay trái. Bé Trung thì nói: “Con trốn cô Lan vì con ỉa trong quần, cô Lan nhận đầu con vào lu nước. Con còn bị cô lấy dây trói nhốt vô bồn cầu”. Không chỉ bé Huy, cả bé Khoa, bé Trung đều khẳng định ba bé đều bị cô Lan nhận nước bằng cách nhúng đầu vô lu nước khi các bé làm điều gì đó sai.

Trong năm bé chạy trốn có Nguyễn Văn Bé Hai là lớn nhất. Bé Hai kể: “Con ở nhà mở Đồng Nai đã năm năm, hằng ngày con phải làm tất cả việc nhà từ sáng đến tối như làm cỏ, quét nhà, lau nhà, giặt quần áo, cho gà, cho ngỗng ăn. Con thường xuyên bị cô Lan đánh đập từ nhỏ đến giờ. Khi tụi con làm việc bị cô Lan từ sau lưng đạp đá, cú lên đầu tụi con. Chịu không nổi, tụi con bỏ trốn”.

Bé Hai kể tối chủ nhật (7-11) các bé đều cố thức không ngủ, đợi lúc cô Lan ngủ say trèo rào bỏ trốn. Bé Hai nói: “Năm đứa con trèo hàng rào chạy trốn. Ba đứa nhỏ nhất bám lấy ô cổng hàng rào để trèo qua, có bé Huy trượt tay té cái ầm xuống đất mà phải ráng đứng dậy chạy tiếp. Một bé đang chạy không kịp lại vướng dây té nên bị bắt trở lại. Trời rất tối, tụi con đi suốt đêm, chạy rất lâu và rất xa.

Lúc trời gần sáng tụi con mệt và buồn ngủ quá nên ngồi ngủ trên đường ray xe lửa. Bỗng dưng con thấy còi xe lửa hú to giật mình, xe lửa chạy tới ầm ầm, tụi con sợ xe lửa cán đứng dậy nhảy ra khỏi đường ray. Bé Huy chạy không kịp bị trớn xe lửa hất té từ bờ cao của đường ray xuống đất và bị cây đâm nên đau tay. Khoa cũng bị té. Sau đó tụi con tiếp tục đi bộ hoài, người dân thấy tụi con hỏi thăm cho tiền và dẫn tụi con lên xe buýt đi vào TP.HCM. Người dân đi đường đưa tụi con đến công an”.

Phó phòng quản lý giáo dục Trung tâm Hỗ trợ xã hội TP.HCM (thuộc Sở Lao động - thương binh và xã hội TP.HCM) Phan Ngọc Anh cho biết: “18g ngày 8-11, chúng tôi được công an và UBND phường 4, quận 5 giao bốn bé lang thang. Khi tiếp nhận, chúng tôi nhìn thấy bốn bé tan nát, xơ xác và hoảng loạn. Chúng tôi chỉ tiếp nhận được bé Trung và bé Hai. Còn bé Khoa mặt mày sưng húp nhìn không ra, bị gãy tay kín nên không ai thấy, bé Huy cũng bị thương nên chúng tôi đề nghị phía địa phương đưa vào Bệnh viện Nhi Đồng 1”.

Ông Anh còn cho biết ngay trong chiều 9-11, bà Nguyễn Thanh Hiền (trưởng ban đoàn kết Hội Liên hiệp thanh niên tình nguyện Đồng Nai, chủ nhiệm nhà mở) đã đến trung tâm đón các cháu về. Tuy nhiên, khi trung tâm đề nghị bà Hiền cho biết nguyên nhân tại sao các em bỏ trốn thì bà Hiền không trả lời.

Chưa thể nói vết thương do bạo hành

Bác sĩ Nguyễn Bảo Tường, trưởng khoa phỏng chỉnh hình Bệnh viện Nhi Đồng 1 TP.HCM, cho biết 21g ngày 8-11, Bệnh viện Nhi Đồng 1 đã tiếp nhận hai cháu tên Diệp Tấn Khoa, Lê Gia Huy (cùng khai sinh năm 2005) được đưa đến vì có vết thương trên người. Cả hai cháu cùng khóc rất nhiều.

Cháu Khoa bị bầm ở mặt, bộ phận sinh dục và kêu bị đau cổ tay phải. Sau khi chụp X-quang, bác sĩ chẩn đoán cháu Khoa bị gãy xương quay bên tay phải. Các bác sĩ đã nắn xương và bó bột cho cháu Khoa. Còn cháu Huy có vết thương ở khuỷu tay trái, dài 8cm, bác sĩ cũng đã khâu và cố định vết thương cho bệnh nhi. Theo các bác sĩ, chỉ nhìn trên vết thương thì chưa thể khẳng định do bạo hành hay té ngã. Tối 9-11, vết thương của hai cháu đã ổn nên bệnh viện đã cho hai cháu xuất viện.

Chưa thể nói vết thương do bạo hành
Trở thành người đầu tiên tặng sao cho bài viết 0 0 0
Bình luận (0)
thông tin tài khoản
Được quan tâm nhất Mới nhất Tặng sao cho thành viên